Nếu bạn không cho trẻ con ăn, thì bạn sẽ thấy hậu quả rất nhanh và rõ. Nếu trẻ con không được hít không khí sạch và được chơi đùa, thì hậu quả vẫn sẽ dễ nhận thấy dù nó đến chậm hơn. Nếu bạn không thể hiện tình yêu với chúng, thì dù bạn không thấy hậu quả của nó trong vài năm nhưng nó sẽ tồn tại mãi mãi.
Nhưng nếu trẻ con lớn lên ko có nghệ thuật, truyện kể, thơ ca và âm nhạc thì lại rất khó để thấy hậu quả một cách rõ ràng. Nhưng nó vẫn thực sự tồn tại. Cơ thể lũ trẻ hoàn toàn khỏe mạnh: chúng có thể chạy, nhảy, bơi lội và ăn uống ào ào và làm ồn thường xuyên như một đứa trẻ bình thường. Nhưng mà có gì đó thiếu vắng ở đây.
Đúng là có nhiều người lớn lên không biết đến 1 tí nghệ thuật nào, và họ hoàn toàn hạnh phúc và sống một cuộc đời đáng quý. Trong những ngôi nhà không có sách thì chủ nhân cũng không để tâm tới tranh ảnh hay âm nhạc. Ờ thì như vậy cũng chẳng sao. Tôi biết nhiều người như thế mà, những hàng xóm tốt và công dân hữu dụng.
Nhưng có một vài người, trong một thời điểm nào đó trong tuổi thơ, thời niên thiếu, hay thậm chí là lúc lớn tuổi rồi, bỗng dưng họ bắt gặp một thứ mà họ chưa từng mơ tới. Đối với họ, nó lạ lẫm như phần tối của mặt trăng vậy. Nhưng rồi một ngày, khi họ nghe thấy một giọng đọc thơ trên đài, hay họ đi ngang qua một ngôi nhà có cánh cửa sổ mở và nghe thấy ai đó đang chơi piano, hoặc là thấy một tấm tranh trên tường nhà ai đó, và rồi họ bị sét đánh thật mạnh, nhưng cũng rất nhẹ nhàng, đủ để làm họ choáng váng. Họ hoàn toàn bị bất ngờ, không chuẩn bị trước. Và rồi đột nhiên họ nhận ra cơn đói cồn cào trong mình, cho dù 1 phút trước đó họ chẳng biết đó là gì. Họ thèm khát một thứ ngọt ngào và ngon lành tới mức tim họ suýt vỡ tan. Họ xém khóc, rồi lại thấy buồn, rồi lại vui, rồi cô đơn, rồi lại thấy được chào đón bởi trải nghiệm mới mẻ và lạ lùng ấy, để rồi họ muốn nghe đài rõ hơn, nán lại ở khung cửa sổ ấy lâu hơn hay không thể rời mắt ra khỏi bức tranh trên tường kia. Họ không hề biết rằng họ muốn nó, họ cần nó như người đói cần thức ăn. Không hề biết chút nào.
Đấy là cảm giác của 1 đứa trẻ cần âm nhạc, tranh ảnh hay thơ ca khi đứa trẻ vô tình gặp chúng. Nếu không phải nhờ khoảnh khắc đó, thì có thể chúng sẽ chẳng bao giờ biết đến nghệ thuật, sẽ trải qua cả đời người với cơn đói văn hóa mà không hề biết là chúng bị đói đến nhường nào.
Tác động của văn hóa không quá ồn ào và nhanh chóng. Chúng đâu có dễ thấy như vậy.
Và, như tôi đã nói, một vài người, rất đáng mến, là người bạn hiền và công dân tốt, chỉ là họ chưa bao giờ trải nghiệm nó. Họ sống đủ đầy mà không cần đến nó. Nếu tất cả sách, âm nhạc, toàn bộ tranh ảnh trên thế giới đều biến mất trong 1 đêm, thì họ cũng không thấy tệ đi, cũng chẳng hề nhận ra điều đó.
Nhưng cơn đói đó hiện diện trong nhiều đứa trẻ, và thường thì nó chẳng bao giờ được thỏa mãn bởi nó có bao giờ được đánh thức đâu. Thật nhiều trẻ con trên toàn thế giới đang bị đói một thứ nuôi dưỡng tâm hồn chúng theo cách mà không thứ gì khác có thể, hay sẽ làm được.
Chúng ta nói rất đúng, là mỗi đứa trẻ đều có quyền được có thức ăn và chỗ ngủ, quyền được đi học và được chữa trị khi cần, vân vân. Nhưng chúng ta cũng cần phải hiểu, là trẻ con có quyền được tiếp cận và trải nghiệm văn hóa. Chúng ta thực sự cần phải hiểu, là nếu thiếu đi những câu chuyện, những vần thơ, những bức tranh và bài hát, thì trẻ con sẽ bị đói, rất đói đấy.
. . .
Bài viết được thực hiện bởi Lotus Community. Chúng tôi là một dự án thư viện sách giấy tiếng Anh phi lợi nhuận tại Hà Nội,Việt Nam. Mời bạn xem toàn bộ danh sách hơn 10,000 cuốn sách, và đăng ký trở thành thành viên của thư viện.
Sứ mệnh của chúng tôi – là lan tỏa tình yêu đọc sách tới tất cả mọi người tại Việt Nam. Và để thực hiện được điều này, chúng tôi rất cần sự hỗ trợ của các bạn. Mong các bạn cân nhắc hỗ trợ chúng tôi bằng cách chuyển khoản tới:
Techcombank – Ngân Hàng Kỹ Thương Việt Nam
Số tài khoản: 19034495387022
Chủ tài khoản: Nguyễn Thị Đào (Điều hành dự án)
Chi nhánh: Ngọc Khánh – Thành phố Hà Nội
Cảm ơn các bạn vì đã chung tay cùng chúng tôi đưa những cuốn sách tiếng Anh chất lượng tới tay tất cả mọi người trên đất nước Việt Nam!